Thứ Ba, Tháng 8 26, 2025
HomeTin tứcCầm gần 150 triệu ông Minh nhất quyết không gửi tiết...

Cầm gần 150 triệu ông Minh nhất quyết không gửi tiết kiệm: “Lỡ bả (cô Giao) có về thì tôi dắt bả đi mua sắm, đi chơi.

Ông Ba Minh chạm tay vào 150 triệu đồng, gọi điện cho con gái cô Giao để giải oan
Buổi trưa ở Cù Lao Tây (Đồng Tháp), ông Ba Minh ngồi trên chiếc ghế gỗ cũ, đôi bàn tay run run cầm xấp tiền gần 150 triệu đồng. Đó là tấm lòng của bà con khắp nơi, gửi về chỉ sau một đêm nghe tin ông bệnh tật, nghèo khó.
Ông ngước nhìn, nở nụ cười hiền:
– “Có tiền thì cũng vui, bớt tảo tần, bớt lo bữa đói bữa no. Nhưng niềm vui đâu chỉ là tiền. Người già như tôi, cần nhất là sự yên ổn, cái nghĩa cái tình.”
Những ngày qua, trong khi ông vẫn gắng gượng mưu sinh, thì cô Giao – người phụ nữ bao năm gắn bó cùng ông – lại suy sụp trước những tin đồn ác ý. Những đoạn video bị cắt ghép, dàn dựng khiến bà mang thêm điều tiếng. Nhiều hôm bà lặng người, chẳng buồn ăn uống, mắt đăm đăm nhìn ra bến sông. Người thân lo lắng nói bà có dấu hiệu trầm cảm, sau cả đời khổ cực nay tuổi già vẫn chưa được yên.
Giữa những ngày nặng nề đó, từ Phúc Kiến (Trung Quốc), chị Nguyệt – con gái cô Giao – đã gọi về. Chị nghẹn ngào qua điện thoại:
– “Tôi xin cảm ơn tất cả mọi người đã thương mẹ tôi. Riêng với chú Ba Minh, gia đình tôi biết ơn vô cùng. Bao năm qua chú đã cưu mang, che chở mẹ trong những ngày khốn khó nhất. Mong bà con hiểu chú là người hiền lành, xin đừng trách oan.”
Chị Nguyệt cũng khẳng định, những hình ảnh giật gân lan truyền chỉ là trò dàn dựng, không đúng sự thật. Và chuyện có người tự xưng là con gái đưa mẹ đi, thật ra chỉ là mạo danh, không phải chị.
Nghe được những lời ấy, ông Ba Minh rưng rưng, giọng chùng xuống:
– “Con cái nó hiểu, là tôi thấy nhẹ lòng rồi. Giờ tôi chỉ mong mẹ con nó sum vầy. Tôi già rồi, chỉ cần có bữa cơm, chén thuốc qua ngày là đủ.”
Chiều muộn, mặt trời đỏ rực buông xuống dòng sông Tiền, gió lùa qua những tàu lá chuối xào xạc. Trong cái nắng cuối ngày ấy, hình ảnh một ông già hiền lành ngồi lặng lẽ giữa thị phi, và một người đàn bà chịu đựng cả đời nay tìm lại con, bỗng gợi cho người ta nghĩ: tiền bạc rồi cũng vơi, chỉ có nghĩa tình mới còn mãi, để níu giữ một kiếp người.
Lẽ thường, Chú Minh được khuyên nên làm sổ tiết kiệm, để phòng khi tuổi già ốm đau, có chút tiền an tâm.
Nhưng chú cười, lắc đầu:
“Không làm sổ đâu. Tôi để trong thẻ ATM, có tiền thì linh động hơn. Lỡ bả (cô Giao) có về thì tôi dắt bả đi mua sắm, đi chơi. Bả khổ cả đời rồi, giờ có đồng nào tôi muốn dành cho bả. Tôi cần gì nữa đâu…”
Nghe tới đó, mình nghẹn ngào. Tình thương của chú chẳng phải ở những lời nói hoa mỹ, mà nằm ở sự chờ đợi, ở ước mơ nhỏ bé: có tiền không phải để tích trữ, mà để dùng cho người mình thương.
150 triệu đồng trong tay chú Ba Minh không chỉ là con số. Nó là niềm tin, là sự chuẩn bị cho một ngày đoàn tụ, là minh chứng rằng tình nghĩa có khi còn lớn hơn cả vật chất.
Tổng bộ số tiền đã được đưa vào ngân hàng, đảm bảo an toàn cho chú. Trong khi đó, cô Giao thời gian qua bị ảnh hưởng nặng nề trước những lời công kích, thậm chí có dấu hiệu trầm cảm. May mắn là gia đình đã có những phản hồi tích cực, động viên tinh thần để cô vững vàng hơn. Chú Ba Minh cũng đã trao đổi với gia đình rất nhiều điều, nhưng đây là chuyện riêng tư nên mình không tiện chia sẻ. Dẫu sao, hai bên cũng đã thống nhất với nhau về hướng sắp tới: sẽ sớm để chú Ba Minh và cô Giao gặp lại nhau.
Theo – Phong Bụi
RELATED ARTICLES

Most Popular

Recent Comments